giậm đất/xem hoa
khoảng không mịn màng làm em chạnh lòng thêm.
trong một ngày nắng
em vẫn mang hẳn
vài phút mưa rào dậy đất
ướt lòng vào giấc yên ắng giữa trưa-
khi người ta lo đặt lưng dựa gối
tìm lối thoát phút chốc
khỏi cái oi mùa
gắt gỏng suốt ngoài kia.
-
trong một ngày nắng
em vẫn mang hẳn
vài phút mưa rào dậy đất
ướt lòng vào giấc yên ắng giữa trưa-
khi người ta lo đặt lưng dựa gối
tìm lối thoát phút chốc
khỏi cái oi mùa
gắt gỏng suốt ngoài kia.
-
bờ vực xanh xao khiến em nao núng lắm.
trên bậc cao vút ngàn
em vẫn tìm về
yên lặng điếc tai của đáy đại dương
lúc nắng vàng vừa chạm ngọn cây-
khi người ta choàng vai ra
đón ánh sáng đầu ngày
dù nỗi lo đêm qua
lênh đênh mãi.
trên bậc cao vút ngàn
em vẫn tìm về
yên lặng điếc tai của đáy đại dương
lúc nắng vàng vừa chạm ngọn cây-
khi người ta choàng vai ra
đón ánh sáng đầu ngày
dù nỗi lo đêm qua
lênh đênh mãi.
︎
nắng mưa tròn biển núi-
chỉ khi em tìm được đường về nhà
thì bốn năm giậm đất cũng bằng ngàn năm xem hoa.