︎             ︎



sáu trăm 



sáu trăm vạn vì sao
ta bật khóc,
vì sao duyên lỡ tắt từ lâu?
sáu trăm nghìn ước nguyện
về sau-
về nơi cũ khi ngôi nhà bùng cháy!

biết đâu hoài chương này
ta viết mãi,
chương mới liệu có kèm nốt an yên?
biết đâu một câu chữ
còn nhau-
còn thiên vị cho ban công tàn nắng?